Nói nhảm linh tinh lâu ngày chiển sang... nói nhảm chiện chính-sự 1 tí. À mà rằng thì là, từ hồi xa xưa mềnh đã nói mình học tiểu học ở trường Thực Nghiệm. Ờ vầng, thì chính là trường thí nghiệm công nghệ giáo dục đang ầm ĩ ó.
Bây giờ mà mềnh nhớ được hồi đó học cái gì thì... chết liền. Nhưng mờ, mình vẫn còn nhớ hồi đó học hết lớp 4 thì lớp 5 mềnh chuyển trường, dễ dàng trở thành đứa... học giỏi nhất cái trường học chương-trình-bình-thường lúc ó. Giỏi đến mức trở thành đứa được chọn phát biểu tổng kết toàn trường lễ tổng kết năm học. Ờ thì hồi học bên TN mình cũng... học giỏi nhất lớp, nhưng mờ do 1 định mệnh xui xẻo lúc thi hết lớp 1, có thể là do mình không học trước để giỏi-chữ, có thể là do 1 tỉ vấn đề "hậu trường", mình đã không được xếp vào lớp A. Mà trong cái trường ó, mọi đặc quyền đều ở lớp A.
Mà bi giờ nghĩ lại, anh mình học ở lớp A và là... học sinh cá biệt ó, nhưng suốt ngày nghe mẹ mình than anh mình bị thầy cô đánh mắng chứ chả bao giờ nghe chuyển lớp. Có thể cái trường này coi thành tích thi lớp 1 là căn cứ xếp khả năng luôn.
Mà nói chung thì... mình không giống các bạn học-sinh-cũ mọi lời khen ngợi bảo vệ trường, đã bẩu, mềnh chả bao giờ coi cái tập-thể tượng trưng cho cái gì. Thậm chí trường TN trong ký ức mình gắn với những chuyện chẳng đẹp đẽ mấy, nhưng hầu hết là do con-người. Mà trải nghịm về vấn đề con-người này là 1 thứ vô cùng bão táp trong suốt quãng đời đi học của mình, ở bất cứ đâu lúc nào. Mà thôi chiện đó nói sau.
Mình chỉ ghi nhớ rằng hồi đó học sinh chỉ học 1,5 năm môn chính tả - so với trường ngoài là học chính tả hết 5 năm. Học kỳ 2 lớp 2 đã chuyển sang học viết... truyện ngắn kiểu "em tưởng tượng thế này thế nọ". Từ tưởng tượng viết lại 1 câu truyện theo lời văn của mình đến tưởng tượng đoạn kết của truyện ngụ ngôn, rồi đến lớp 3-4 là ngồi viết luôn 1 truyện khác có chủ đề tương tự truyện làm mẫu.
Mà theo anh mình nhận xét "Học sinh TN ra ngoài chả bao giờ viết sai chính tả" - đùa đấy, vẫn sai mấy chữ kiểu "trập trùng", "xoay xở" thoai. Còn năng lực viết lách thì... mình chả biết đâu mà kiểm nghiệm. Còn kết quả nhãn tiền thì 1 đứa lúc nhập học lớp 1 còn... chỉ biết tiếng Nga không biết tiếng Việt như mềnh, sau 1,5 năm đã thông thạo chính tả suốt gần 15 năm đi học còn lại - chưa bao giờ bài văn của mình bị sửa lỗi chính tả nào.
Hồi xưa có mấy năm mình từng đi... chấm bài hộ cho 1 giáo viên cấp 1 trường-bình-thường, dạy từ lớp 3-5, và đùa chớ, trình độ chính tả của học sinh học chương-trình-thường nó khủng khiếp đến độ ít ai tưởng tượng nổi âu. Giờ lên dòm FB cũng thấy. Khiến hồi mình chuyển trường đã vô cùng thắc mắc: Cuối cùng thì 5 năm chính tả cấp 1 dạy cái giề vậy???
Tương tự như vậy là với môn toán, giờ mình chả nhớ học cái quái gì đâu, chỉ nhớ chương trình học lớp 4 của mình tương đương với... lớp 6 trường ngoài. Mà triệu chứng chập cheng với chữ số của mình đã bắt đầu sớm ồi nên toàn bị mắng xao kết cấu thì đúng mà kết quả thì bay ra ngoài zũ trụ vại. Cho nên... ờ, coi như mình làm mình chịu hông kêu ai.
Theo trí nhớ của... đứa lười học như mình thì như vại có vẻ chương trình học cũng chả nặng nề gì. Cho đến hết cấp 2 mềnh vẫn ngựa quen đường cũ chả hề biết đến chiện học thêm học sâu làm thêm sách học thêm bài gì đâu, lên tới cấp 3 thì do bài quá nhiều nên mình... lên lớp mượn tập bạn chép, ozè. Nghĩ lại thì chắc đây là thói quen của lớp học bán trú "giải quyết hết mọi thứ trên lớp". (Cộng với thói-quen của mềnh với sự AQ "chỉ cần biết cơ bản là thi đâu cũng đậu ồi", và bài-tập-về-nhà cũng như 1 hoàn cảnh hông có tí kích thích nào làm... đầu óc đông đặc đình công.)
Còn thì những tiết học khác nói chung khá zui zẻ vì chơi là chính. Ờ thì trong lớp nói chung cũng có những bạn "không học kịp" xếp chót lớp, hỏi cái gì cũng lơ ngơ - Nhưng vấn đề í thì nên hỏi người... nghiên cứu kết quả. Mà thậm chí trong trí nhớ của mềnh thì... trình độ chính tả của các bạn í vẫn chắc chắn là hơn mí bạn trường-thường - kinh nghịm thực tế óooooooo.
Cho nên khi đến lớp 4 thì mềnh vẫn mải mê... chém gió sáng tác triện theo chủ đề chứ hông phải vặn não ngồi tìm cách mô tả... cô lao công đẹp như hoa hậu hay nhắm mắt nhắm mũi đào bới phân tích tác phẩm kiểu "tác giả bóp cổ mài". "Thành quả" là vào đội tuyển năm lớp 8 mềnh ăn 1 con 4 "an ủi" vì đề bẩu phân tích tâm trạng cô Kiều, mềnh chém gió sang... văn học thế giới. Xin lỗi các thầy các cô, mọi người lỡ tin nhầm đứa chập cheng như iemmmmm. /____\
Nói chung, dù môi trường học mình thích nhất là những năm cuối cấp 2, nhưng về công-nghệ-giáo-dục thì thành quả với lứa tụi-mềnh vẫn chả có gì đáng trách. Còn về con-người, ờ thì, những năm cuối cấp 2 với mình rất nhẹ-nhàng vì mình ở trong lớp chuyên trường chuyên mà tục gọi là "lớp gà chọi", cho nên mọi thứ được đong đếm đánh giá dựa vào thực-lực. Ở đó hông có thầy cô ngấm nguýt học sinh vì không đi học thêm, không đưa quà, hông chịu nịnh, cũng chả có trò nâng trên đạp dưới. Nói chung, chỉ cần đủ khả năng và đủ thần-kinh-thô như mị thì những nơi như này vô cùng thoải mái (Nhắc lại là tại mị lười, người ta học trối chết thì mị đi chơi, xin lỗi các thầy các cô lần nữa).
Mà vấn đề lười này của mị cũng có thể là do kết quả giáo dục TN. Người ta học trối chết làm thêm vài cái đề, xem thêm vài cuốn sách văn mẫu, nhớ thêm vài ý cần thiết - trong khi mị vẫn chả biết tại xao phải học sách ó. Vầng, cuối cùng mị rụng vì... không đủ yêu cầu cơ bản của việc làm văn truyền-thống: aka gạch đầu dòng các ý phân tích theo-mẫu, chừng nào chấm đủ ý cơ bản rồi mới cộng điểm thêm ý nâng cao, cộng thêm điểm chém gió văn hay các kiểu.
*khóc 1 dòng sông* Có ai dạy mị cách làm này âuuuuuu. Mà nghĩ lại thì thiệt ra... dạy mị cũng có hiểu âu. Thiệt ra hồi đi học mị vẫn dùng văn lòe-người, nội dung có khi chả có bao nhiêu nhưng cách viết "tân kỳ", gió chém thành bão, chữ chữ nở hoa, cho nên gặp trúng thầy cô nào tính nghệ sĩ thì nhắm mắt cho qua hết. Kết quả, đào đến cơ-bản-văn-mẫu thì mị rụng trước tiên.
Cho nên thiệt ra đây là lời khuyên: Ai có con em học CNGD thì nên bổ sung cho chúng nóa tinh thần "học theo văn mẫu" cho ra ngoài đỡ sốc và lâm vào tình cảnh éo le như mị. T^T
---
Bonus thêm 1 điểm là cần tính toán xem xét đến thành phần học sinh trong trường. 30 năm trước mà muốn vào trường TN thì phụ huynh đã phải xếp hàng nộp đơn từ mờ sáng (hay đêm trước). Vì... thân thế của GS. Hồ Ngọc Đại những năm ấy. (Tám nhảm 1 chiện là vừa rồi sang Bắc Kinh, HDV còn nhắc đến HNĐ trong chiện... mua thuốc của Đồng Nhân Đường. Năm í HNĐ bị bệnh, mời bác sĩ của Đồng Nhân Đường sang suốt mấy tháng nửa năm chữa trị, mỗi ngày uống loại thuốc vài triệu 1 viên.)