Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

Truyện ngắn
Author: Trường An
  1. Cạn một mùa đông

    Em cứ cợt nhạo đi, em cứ dửng dưng và cứ dịu dàng. Dịu dàng dửng dưng. Dửng dưng dịu dàng. Con người ở trong bóng tối bao giờ cũng là kẻ cô đơn trần trụi nhất. Tất cả vỏ bọc trở thành vô nghĩa lý, và những giấc mơ phơi bày toàn bộ góc cạnh hoang đường. Là một mình nhưng sợ hãi tất cả xung quanh. Là cảm giác bị dối lừa đến mức không thể tin vào ngay cả mặt đất mình đang đứng. Là cảm giác bị phản bội bởi chính những giác quan, bởi chính bản thân mình. Anh không đối diện được với điều đó. Vậy thì, làm sao anh dẫn được em đi?

  2. Trong nhà ngoài phố - 2

    Ngày xửa ngày xưa, nhà nọ có hai anh em...

Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.