Hơ hơ, (chịu) vận động trí não 10ph cũng tự nhin nghĩ ra tại xao mềnh lại khó chịu với NYT đến vại. Hóa ra vì nó là... 1 bộ sảng kịch ó mà.
Vừng, không phải thăng chức đánh quái mới là sảng kịch - mà thiệt ra thì "thăng chức đánh quái" thích hợp với nam hơn, cho nên bên nữ nhiều người khó chịu với bạn Anh Lạc muốn chết. Cái "sảng" của DHCL nó không nằm ở thăng chức đánh quái mà là chiện khác, sẽ bình luận sau. Còn NYT bề ngoài quảng cáo là bi kịch, là "hiện thực" hay gì gì, bản chất nó là 1 bộ sảng văn.
"Sảng" là khiến người ta khoan khoái, vậy thì người xem khoan khoái ở những mặt nào:
- Tiểu tam "vì tình yêu" thượng vị. Vừng, anh yêu em nhưng anh vì hoàn cảnh phải lấy người khác, em phải uất ức đứng ở vị trí thứ bị vợ anh bắt nạt, trăm cay ngàn đắng, nhưng nhờ tình yêu của anh đã thượng vị hoàng hậu - Có giống... nội dung phim Quỳnh Dao nửa thế kỷ trước hông? Và theo nguyên lý tiểu tam của phim QD, tình-yêu-chân-thật mới là trên hết, bà vợ chính thống của anh thì vừa hiểm vừa thâm, em gái tiểu tam vừa hiền lành vừa vô tội, em chỉ biết yêu anh chứ có biết gì đâu. Nói thật đi, nam giới có "thăng chức đánh quái" đạp đầu đứa giỏi hơn mình thì nữ giới có "niềm vui thầm kín" là đoạt được thứ-tốt-trong-tay-người-khác, nhân danh tình yêu chiến thắng tất cả.
Đâu phải tự nhin mà truyện Quỳnh Dao nổi lừng lẫy vượt thời gian, phin cung đấu được yêu thích. Chiếm đoạt thứ của người khác là 1 "niềm vui thầm kín", nam thì đi đánh quái mưu hèn kế bẩn, nữ thì đi đoạt địa vị của người. Nhưng theo luân lý thì tiểu tam là đồ rác rưởi, cho nên mới cần "nhân danh tình yêu". Mà nhân danh tình yêu thì vẫn ăn đập, cho nên... tốt nhất là ở trong môi trường hợp pháp, ô dè.
- Nhưng mà đứa khác là tiểu tam thì nó chết. Tất nhin, em nhân danh tình yêu làm tiểu tam thì được, chứ đứa khác nhân danh tình yêu xen vào chỗ em thì... kết cuộc thê thảm khỏi nói. Đứa "yêu thật lòng" thì nhất định là anh-của-em không được yêu nó, nhá nhá nhá, anh phải hành cho nó chết, chết thảmmmmmm. Đứa thèm tiền thèm quyền lợi dụng anh-của-em thì sau sẽ không được 1 đồng. Đến cái đứa mà hất em thượng vị thì em phải dìmmmmmmm nó. Nó là đứa không có nhân tính, lương tâm, mặt mũi, liêm sỉ, mưu hèn kế bẩn câu trộm anh-của-em, làm hại em, khiến em uất ức làm chuyện ngâu si khiến anh-của-em chán em. Tất cả là tại nó nó nó.
Tất nhin em thượng vị được là do em hiền lương thục đức, iem có làm gì đâu, tại đám kia tự lăn đùng ra chết, tự giết nhao chết, bị anh hại chết, (tình yêu của) em làm tức chết. Đứa khác thượng vị được là do nó xấu xa. Anh nhìn trúng em thương em là do anh chân tình, anh mê đứa khác là do anh biến chất. Nói chung, toàn thế giới xấu xa ác như thú, em là bông sen tỏa sáng ngời ngời.
(Nhắc lại, đứa tiểu tam đoạt vị em là đứa ác như thúuuuuu).
- Khoái cảm bi kịch. Hồi trước mềnh từng nói đến chiện các anh thì khoái ngồi tưởng tượng ra cảnh bị cắm sừng, các cô thì thích nghĩ chiện bị phụ bạc - thiệt ra đây là 1 loại khoái cảm ó. Quá lười nghĩ để xem nguồn gốc cái khoái cảm tự SM này là gì, nhưng mà thiệt tình là loại truyện "tự chà đạp bản thân" bằng cách để toàn tra nam tiện nữ chà đạp lên mình, còn mình quằn quại trong mớ "chân tình vỡ vụn" này thì nhan nhản đầu làng xó chợ.
Trong câu chuyện đó thì tất nhin là "mình" không sai cái gì, mình hết lòng hết tâm hết sức hết dạ vì tình êu, nam thì kể ra 7749 điều đã làm cho em, nữ thì kể bao nhiu khó khăn đau khổ đã phải trải qua vì yêu anh. Dưng mờ vì đám người kia là đồ khốn, khốn 100% nên chà đạp chân tềnh của iem. Quên, hông phải iem mắt mù yêu phải đồ khốn đâu, mà là do người đó biến chất, biến chất ó.
Cho nên, khi phụ nữ thở ra câu "Nam nhân là đồ chân heo" thì hãy tự hiểu... họ đang rất khoan khoái đó. Cũng như các anh loser rất thích thú mỗi khi có dịp chởi đàn bà là cái đồ tham vàng phụ ngãi, là "gái ngành" các kiểu.
(Đã bẩu, quá lười để nghĩ tại xao lại thế).
- Bên cạnh đó còn có khoái cảm khác như bên ta có 1 ả lâu la sẵn sàng làm tất cả cho ta nà (Vừng, không phải là ta làm tất cả cho cô-bạn-thân này đâu, mà là người ta phải tôn sùng ta, yêu thương ta, kính sợ ta, làm tất cả cho ta). Ta méo-tin-chân-tình đâu, nhưng mà có 1 anh chàng chung tình đến chết cho ta nà (vừng, tình của anh dù chả được xơ múi gì thì vẫn trường tồn ngàn năm, bất chấp nắng mưa gió bão đời anh, bất chấp ta leo lẻo "thời gian tiêu biến").
Hông phải tự nhin các bộ phin, truyện càng máo chó, càng uất ức, bị chà đạp thì các bà các cô lại đổ xô nhao đi coi âu, dù các bà vừa coi vừa chởi đời chởi người, chởi đàn ông chởi bà già. Đó là 1 loại khoái cảmmmmmm.
Dù hông ưa gì Vu Chính nhưng công nhựn lần nài mợ nói đúng, hậu cung y chang cái kỹ viện với đám phụ nữ chả biết làm gì hơn là mơ tình mơ quyền từ "ân khách" với 1 vị thế rất low, thủ đoạn càng low. =__= Không những không có tí phong phạm nào của thế gia đại tộc mà ngay cả lương tri nhân tính cơ bản cũng không có. Ngay cả những người nhân danh "vì tình yêu" cũng chẳng qua tự yêu mình trước hết, cho nên... chả hiểu cóc khô gì về anh zua cả mà vẫn cứ lem lẻm yêu yêu yêu. Tình yêu trong đây đúng là kiểu hường phấn "yêu từ cái nhìn đầu tiên", yêu vì chìm đắm trong mớ ảo tưởng của bản thân chứ thiệt tình, người thường sống với nhao 3 ngày cũng coi như biết tính nhao, sống với nhao 3 năm coi như hiểu hết nhân sinh quan thế giới quan của nhao tròn méo ra xao, tốt xấu thế nào, sống cùng nhà hay thậm chí chỉ cần thân thôi cũng biết cuộc sống tác động người ta biến đổi thành cái dạng gì. Còn đây bà nội mấy chục tuổi đầu còn ố ố á á "tui không ngờ anh lại như vại". Cô được tiếng thông minh xuất thân từ thế gia mà vẫn ngây thơ nai tơ nghĩ ông chủ tam cung lòng dạ đơn giản, hông biết nhìn trước ngó sau xem mình ở vị thế nào - kiểu này cô chết ngắc từ trong nhà rồi chứ đừng mong ngo ngoe đến cửa cung.
Mà vì cốt lõi là sảng kịch nên từ đây... mọi thứ như trò đùa. Đọc qua được Hồng lâu mộng cũng biết quản 1 cái nhà nó ra nàm xao, mối quan hệ nó thế nào, từ đó suy ra được ít nhiều hoàng hậu làm gì thái hậu làm gì, có công việc gì phải lo công chuyện gì phải quản, quan hệ nào phải thực hiện. Mẫu nghi thiên hạ không phải chỉ là vợ vua, hông phải có địa vị chỉ là ngồi cao cho chúng nó ghen. Trong là quản hậu cung, ngoài thì quản cả quan hệ với nữ giới các đại tộc, thậm chí cả đối ngoại với lân bang, quan chức (Tưởng Càn Long đưa hậu phi đi ra ngoài là đi chơi không hở???). Với mối quan hệ, tầm ảnh hưởng, chân rết sâu dài tỏa khắp nơi, gắn kết với nhau bằng đủ thứ lợi ích nổi ngầm như vại, các bà hoàng hậu mới có khả năng buông rèm nhiếp chính khi cần, và ảnh hưởng của các bà lên lịch sử mới lớn như vại.
Ở đây hoàng hậu có vài cô cung nữ, 1 anh thái giám và... ngồi như phỗng, tự nhin làm liên tưởng đến zua của Vân Trung Ca có bè phái duy nhứt là 1 ông thái giám. Cơ bản là em ngồi đợi anh làm hết cho zồi, em chỉ cần làm "người tốt" thôi - Mặc kệ đám phụ nữ quanh em tốt xấu gì bị xử hết trọi, mặc kệ anh đối với đứa khác như thú. Vừng, đạo đức quan của "người tốt" này thiệt đặc-biệt. Hoàng hậu chỉ cần ngồi thêu hoa và sinh con, quan hệ trong hoàng cung bị cô phi nắm hết trọi, đến lúc muốn tra cũng méo có đầu mối, đến Nghênh Xuân còn không ngơ được đến vại đâu á. Và zồi "người tốt" do thấy bất lợi cho anh zua (dù cũng do tư tâm mình là chính) chạy đến đưa thuốc cho cô tình địch - Vầng, hành động này thiệt là "tốt" quá à. "Người tốt" này nhắm mắt làm ngơ anh zua ăn chơi nhảy múa trong cung, lợi dụng đám phụ nữ khác (vì có lợi cho "người tốt"), chỉ đến lúc ngứa mắt ngứa mỏ khó ở mới phát khùng chiện anh đi với kỹ nữ - trong khi các cô trong cung cũng... méo khác gì kỹ nữ.
Zồi người tốt nhắm mắt bỏ mặc con bị phế, bạn bị giết do trò làm mình làm mẩy của "người tốt", "người tốt" tuyên xưng tui giữ vững tiêu chuẩn làm người của tui. *dòm lên trên* "Tiêu chuẩn làm người" nài hình như nó hơi bị đạo đức giả? (à quên chưa nói đến chuyện "người tốt" nhắm mắt làm ngơ cho bạn của "người tốt" hại từ người vô tội đến đứa con nít - vì có lợi cho "người tốt".)
=_____________= Ta không giết người nhưng người vì ta mà chết, ta chỉ dùng người hại người thôi chứ ta vẫn là "người tốt". Ta vẫn yêu anh ấy dù anh ấy ác như thú với mấy đứa khác, chúng ta vui vẻ lên ngôi đến với nhao trên xương máo đứa khác, đến khi anh ấy không tốt với ta thì ta mới tự nghĩ ta là người tốt, hông chịu nổi anh ấy thôi, hú hú.
Mà lý do "hậu cung như kỹ viện" vì đây là sảng kịch (nhìn lên trên). Đã bẩu, đánh quái thăng cấp là sảng kịch của nam giới, còn khổ tình trường hận mới là sảng kịch của nữ giới. Cho nên em hông sai x n lần, tất cả cái sai là của đứa khác, nam giới là đồ chân heoooo, em bị phụ bạc húhúhú.
Thiệt ra NYT với DHCL là đồng lý, nhưng DHCL đem phân chia đều ra, tiểu tam thượng vị là 1 người, uất ức khổ tình là 1 người, bị tiểu tam hại chết là người khác... Nhưng mờ Vu Chính như thím bẩu thì thím là thẳng nam ( ) cho nên ít ra thím hông có kiểu "yêu trong mộng mơ chìm trong tự huyễn", tềnh êu của thím ấy vẽ ra ít ra nó còn có đầu đuôi tương tác, ít ra nhưn vật của thím ấy còn biết zua phải đi làm việc, hậu phải đi quản nội cung chứ không phải ngồi quản nhao.