Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

Tứ tuyệt III
Trường An April 11th, 2009

*Bạn Lan bảo thơ mình nam tính nha. '_' Mình "quyết tâm" nữ tính 1 lần cho biết. ;;) *


Kẹp tóc
Hai mảnh mỏng manh khép lại ngay
Giữ sao cho chặt chớ để bay
Mỏng qúa sợ rơi, dày sợ hỏng
Khéo vun, khéo chọn, khéo cho đầy.

Giác hơi bấm huyệt
Rầm rập giường rung nhịp
Toách toách va liên tiếp
Gừ gừ cổ họng rên
Nhẹ nhõm mà bệnh hết.

Bánh mì
Gái ba mươi tuổi vẫn đương xoan
Áo dày che chắn chút mịn màng
Qúa lửa đắng môi, non chê nhạt
Vừa tay dễ bẻ thế mới ngon.



** Giác hơi bấm huyệt đây là hành động trong-sáng nha. Thích thì cứ ra đường ngắm người ta ôm chiếu đi mời đấm bóp mát-xa nha.



3 Responses
lan

Cái bài Bánh Mì hay thế nhờ. Giống giống thơ họ Hồ :meo5: Tớ vẫn chưa thấy nữ tính mấy :))

Crystal rain

Gửi người em đã từng yêu mến, sis Aster...
Nói là dã từng, vì như hiện tại, có lẽ đã không còn...

Đọc những bài viết mới của sis As, cảm thấy mấy năm gần đây sis thay đổi nhiều quá. Từ trước đến giờ, em vẫn chỉ biết đến sis As là người đã viết nên những giấc mơ đẹp mà buồn đến nao lòng, đến nhanh và đi cũng nhanh. Em chỉ biết, sis As là người đã nhiều lần làm em rơi lệ... Thế giới của sis As, bình yên như một mặt hồ phẳng lặng. Thế giới ấy không quá rộng lớn, mà sao đi hoài không hết... Trong thế giới ấy, em bắt gặp chính mình, những giấc mơ vụn vỡ, những câu hỏi không thể trả lời, quá khứ với những điều tưởng đã quên nhưng vẫn còn hiện diện... Một thế giới không rộng lớn nhưng quá sâu để có thể đi hết...

Và em đã yêu thế giới ấy, như yêu mến chị...như yêu một phần của bản thân đã mất từ rất lâu, đến giờ mới tìm thấy...

Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, chị đã thay đổi. Từ khi nào, em cũng không biết. Nhưng hình như cứ mỗi lần chị viết them một truyện mới, em lại thấy chị khác đi một chút. Dường như chị đang dần rời ra thế giới riêng của mình... Dường như, chị đã không còn là chị... Quá nhanh để em có thể nuối tiếc hay níu kéo. Cảm giác như tỉnh một gíấc mộng, và thấy mình đang ở một nơi xa lạ...Tỉnh rồi mà tưởng vẫn còn mơ, dụi tay lên mắt mới hay mộng đã tàn...

Vẫn biết con người ta rồi cũng thay đổi, nhưng em không muốn nhìn sự thay đổi của chị, vì có lẽ, người mà em ngưỡng mộ là sis As của quá khứ, một Aster đã khiến em rơi lệ, không phải là Aster bây giờ. Em không thể yêu mến chị dù chị trở thành bất cứ ai. Với em, chị thay đổi nghĩa là chị đã không còn là chị, không còn là người em yêu mến... Em có quá ích kỉ không? Có quá vô lí không?

Biết rằng sis As đã thay đổi...Và biết mình chẳng thể làm gì... Chỉ là...không muốn chấp nhận mà thôi...

Cuối cùng, cho em xin lỗi chị, vì đã nói ra những điều có thể làm chị không vui. Và nếu chị không thích, xin đừng bận tâm tới bài viết này của em. Hãy cứ coi em là một kẻ ảo tưởng với quá khứ, một đứa điên đang lảm nhảm. Dù sao, em cũng không phải là chị để có thể bắt chị sống theo ý mình. Dù sao, chị cũng không thể trở lại với cái quá khứ mà em ngưỡng mộ. Dù sao...những gì đã mất cũng không thể lấy lại...

Nếu có thể ước, sẽ ước sis As mãi mãi là sis As của ngày xưa...

Người đã từng yêu mến chị
Crystal rain

lan

Thiệt kỳ lạ, người đọc cứ phải tìm thấy một chút Mình trong tác phẩm nào đó thì họ mới thấy yêu những dòng viết ấy. Chung quy lại chỉ là Yêu Mình mà thôi.

Em hổng đọc chị Ast nhiều từ trước, nhưng gần 2 năm nay em thấy chị Ast có bước tiến dài và trưởng thành :meo5:

Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.