Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

Mộng Lâm nương
Trường An October 2nd, 2011

Thương ai lại ngán cho mình
Thân phù dung kiếp ba sinh còn dài.
Mỏng manh vóc liễu xương mai
Cũng đành hoa rụng chảy xuôi theo dòng.
Đào xưa còn đón gió đông
Chim về chốn cũ hỏi lòng ngẩn ngơ.
Biết ai ai biết bây giờ,
Xanh xao khóm trúc còn trơ lá vàng.
Tình xưa vốc nắm xương tàn,
Mộ hoa giữa tiết thu sang lạnh lùng.
Kiếp tàn cùng mối tình chung,
Ai người tiếc lục tham hồng cùng ta?
Phận đành là một đời hoa,
Duyên đành chịu nhận oan gia kiếp này.
Cũng đành duyên nợ trả vay,
Hoa kia ôm hận gió lay ba đào.
Mộ hoa tiếng én xôn xao
Chôn hoa trước biết ngày nào chôn ta.
Thương về ngày cũ đã xa,
Phù du giấc mộng tình đà sớm tan.
Chiều buông trên mảnh hoang tàn,
Nơi xưa tiếng khóc còn văng vẳng hoài.
Cánh diều theo gió thu bay,
Ngẩn ngơ ai đứng bờ vai sương đầm.
Đứt dây xưa chiếc đàn cầm,
Buồn kêu não ruột âm thầm vọng vang.
Nợ đâu ai buộc mà mang,
Tình đâu ai trả mà càng đau thương.
Buồn tênh hoa giữa gió sương,
Rêu xanh chen kín lối đường ngày xưa.
Cành cây khô giữa chiều mưa,
Còn bay một chút hương thừa héo hon.
Tan rồi giấc mộng lầu son,
Còn chăng lại bóng trăng mòn cùng ai.
Đẩy đưa chút phận lạc loài,
Cửa thiền lạnh lẽo, tóc mai bạc màu.



Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.