Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

Khi cơn bão qua đi
Trường An May 9th, 2008

Em cuộn vào đời những cơn sóng của riêng em
Mặc giông bão xoay vần con sóng trắng
Viên sỏi nào yên lặng dưới đáy sâu

Em cuộn vào lòng bão tố của riêng em
Bờ cát xoáy tung âm thầm trong lòng biển
Ai có biết chăng?

Những hạt mưa
Xoáy chìm và hòa tan về với biển
Sóng vỗ mênh mông
Trời và nước

Em ném vào biển khơi những viên sỏi nhỏ
Em ném vào tim em những khổ đau
Biển sóng sẽ bào mòn thành cát

Em đùa với tình yêu của anh bằng nỗi đau
Bằng tình yêu đầu đời rực cháy
Những dối gian lại là điều rất thực
Tại sao em lại yêu anh?

Biển cồn cào và biển đơn côi
Một mặt trời- Một mặt trăng- Cùng muôn trùng sóng nước
Sỏi đá chìm sâu
Mấy thửơ
Sóng bạc đầu

Cơn bão biển xoáy sâu vào lòng biển
Nhấn chìm trái tim em trong hố cát mịt mù

Rồi mai đây,
Cơn bão sẽ qua đi
Trái tim em sẽ chìm sâu hơn nữa

Ngàn đời sau, trong lòng biển
Có lẽ,
Trái tim em sẽ bình yên
Dẫu những vết xước trầy

Khi cơn bão qua đi…



Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.