Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

KQ
Trường An January 23rd, 2018

Chả quan tâm gì đến cái chiện-đang-tranh-cãi, dưng mờ vì người khác quan tâm còn mềnh chỉ góp mồm tám nhảm, thuật chiện 1 lúc tự nhin ánh sáng chói qua tim, (tự cho) là hiểu được nguyên do ngọn ngành của cái chiện khiến VN-TQ tranh cãi tưng bừng nài. Tất cả là tại... 2 thằng đều mưu mô lươn lẹo như nhao ó.

Tám nhảm nhắc đến chiện Triều Tiên làm chư hầu hông được xưng đế, phải cho thái tử sang làm con tin, vua thì vài năm phải sang chầu. Rồi tám tiếp qua các phái đoàn mà Tây Sơn gửi => Tự dưng về gác tay lên trán liên hệ 2 chiện này với nhao, và rồi iem đã hiểu.

Phái đoàn ban đầu có con trai cả của Nguyễn Huệ là Quang Thùy với con trai cả của Nguyễn Nhạc là Quang Hiển đi. Nhưng nửa đường Quang Thùy giả bệnh chuồn về nước, sử ghi chung chung là "sợ bị bắt làm con tin" => Thực ra đây chính là 1 phần chính sách chư hầu của nhà Thanh, chư hầu phải đưa thái tử sang TQ làm tin.

Việc nhận thái tử thất bại, vậy là lần 2 gọi đích danh Nguyễn Quang Bình sang chầu. Vậy là từ đây bắt đầu câu chiện mập mờ của cả 2 bên. Nhưng nhìn tổng thể, có thể nhận ra toàn bộ sự việc như sau:

Quân Thanh bị đánh dạt khỏi Thăng Long, nhưng Phúc Khang An "phù phép" làm sao đó mà báo về triều đình nhà Thanh rằng đã "thắng" (Câu chiện này còn được ông sứ Anh nghe chiện xài xể nhà Thanh là đồ quan liêu mất não). Nhưng theo lý mà nói, giấy không gói được lửa, Tôn Sĩ Nghị chết không thể giấu, vả lại ý định ban đầu của Càn Long là "nếu thấy thuận lợi thì chiếm luôn", có khác thì cũng là đưa vua Lê về chứ không phải để người khác lên làm vua chiếm luôn nước. Bất cứ mục tiêu nào cũng không đạt được, vậy mà Càn Long vẫn coi đây là 1 chiến công, nhà Thanh vẫn chấp nhận là 1 chiến thắng. Vậy thì cái "chiến thắng" mà Phúc Khang An báo lên trong trường hợp này chính là: Triều đình Tây Sơn chịu quy phục, chấp nhận làm chư hầu (kiểu Triều Tiên).

Điều này là giả thuyết hợp lý nhất, vì các đội quân thua trận chiến nhưng ép được nước khác quy phục vẫn là chuyện thường thấy, và vẫn được coi là 1 chiến công. Và điều này mới dẫn tới toàn bộ những việc lằng nhằng xảy ra đằng sau như "thái tử An Nam" nửa đường trốn mất, "vua An Nam" thì đứa nào cũng chối bảo không phải tao - trong khi triều Thanh cho rằng nghi thức nhận chư hầu đã được xác lập.

Nghĩa là, Phúc Khang An đã điều đình bằng cách thuyết phục Tây Sơn nhận chư hầu (kiểu Triều Tiên, Tây Tạng) với triều đình Thanh, và Tây Sơn đã đồng ý - ở đây chuyện diễn kịch này không biết có sự góp phần "giúp đỡ" của Phúc Khang An hay không. Triều đình Thanh theo quy tắc, trước gọi thái tử chư hầu sang, sau gọi vua sang chầu. Bên VN vừa muốn khỏi chiến, vừa không muốn làm chư hầu, nên đã lập lờ đánh lận mấy lần với các nghi thức này, ra điều "Tao chả thực hiện nghi thức nào cả, chả xác lập quan hệ nào đâu nhóe". Ngay cả sử Nguyễn dù chả ưa gì Tây Sơn nhưng vẫn ghi kỹ là vua giả đấy nhóe, nhà tao chưa từng sang làm chư hầu nhà mày. Còn bên Thanh (Càn Long) thì chắc mẩm nó đã sang đây lạy mừng ta, vậy thì ta đã thu phục được nó, cần ghi "An Nam chiến sử" này vào danh sách chiến công của ta, há há há. Điều này cũng giải thích được tại sao "giả vương" qua mặt được Phúc Khang An cùng 1 đống người khác, đơn giản vì... 2 bên thông đồng với nhao, Phúc Khang An chỉ cần không muối mặt với Càn Long là được, có chiến công báo về là được, còn hậu quả thì... Càn Long sắp chết ồi, khỏi lo.

Điều này cũng giải thích cho việc tại sao Càn Long hết lần này đến lần khác... dùng lễ đãi chư hầu "ưu ái" Nguyễn Huệ, hết tặng áo đến tặng thơ. Còn Nguyễn Huệ sau mấy năm thì khó ở đến mức bảo Võ Văn Dũng sang xin đất, xin công chúa nhà Thanh để làm cớ "không cho thì gây chiến". (Thiệt ra thì chiện xin người cũng hông mấy lạ, vì nhà Nguyên vẫn gả công chúa cho Triều Tiên, có gì thì chỉ ở chuyện xin đất thôi, cho nên nó là 1 chiêu vừa đấm vừa xoa kiểu "tau có thành ý rồi đó nha, mài có muốn kết thân (hơn) với tau hông"). Thật ra đây cũng là 1 chiêu trò thường thấy của chư hầu khi muốn tách khỏi "mẫu quốc": tau xin mà mài hông cho thì hông đủ thành ý, tau đi đây, bái baiiii. Lỗi tại mày hông phải tại tau, vậy nha.

Càn Long hông biết có nhận ra màn kịch này không hay là vẫn diễn kịch theo, vì TQ tự xưng là "quốc gia theo lễ", nên lễ xong rồi thì coi như xong, còn đứa nào làm lễ kệ nó, chỉ cần danh nghĩa đó là được. Còn anh VN "khôn lỏi" xưa giờ kiểu "chân tau gãy hông quỳ được nha", mày tự sướng kiểu mày, tau tự sướng kiểu tau. Kết quả là... 1 đống bùi nhùi cho con cháu cãi nhao mà thực ra... chả đứa nào hiểu đứa kia làm gì. =))



Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.