Solitude

Cảnh như thị, nhân như thị

Hoa
Trường An December 12th, 2017

Lang thang đọc được câu "Thiên Đồng Dậu Tuất, chủ về oán hận", tự dưng muốn thở dài 1 cái. Người ta nói tướng tự tâm sinh, có người lại bảo xem tướng có thể nhìn thấy cả 1 đời. Không Kiếp Dần Thân tình thân hóa bạc lại nằm ở huynh đệ, Tử Phủ có ở đó cũng chỉ là giả dối cướp đoạt; Linh Xương Đà đau đớn 1 đời nằm ở Phu Thê. Một đời có được Khoa Quyền Lộc trải bước thì cũng chỉ là càng lên cao càng lạnh.

Hoa mai đẹp không phải vì nở trong tuyết, mà là loài hoa không thể thấy lúc héo tàn. Lặng lẽ nở ra, lặng lẽ rơi rụng, người chỉ nhận ra khi xuân qua hoa rụng hết, nào thấy từng thời khắc hoa rơi trong gió tuyết. Luôn luôn diễm lệ, luôn luôn rực rỡ, luôn luôn thản nhiên. Chỉ phơi bày dáng vẻ kiêu hãnh nhất, cái vẻ đẹp nằm trong thời khắc duy nhất, để ngay cả héo tàn hay rơi rụng cũng đẹp. Cố sức để bung nở ra trong gió bão nhưng lại chẳng có sự níu kéo nào với cuộc đời.

Mấy (tháng) nay lan ở nhà đang nở, mãi mãi mãi chưa héo đi cánh nào. Tự nhiên nghĩ ra bộ tứ quân tử thì lan cúc trúc (bonus thông tùng) đều là loại cây sống dai sống khỏe, đến hoa cũng dai khỏe. Nhưng với kinh nghịm làm vườn ngó 1 cây lan mấy tháng chưa chịu héo đến mức đi qua nó như cây nhựa luôn, cúc lại càng là loại hoa đáng bực mình, thâm đen lại dần dần rồi cứ thế quắt lại trên cành, trừ phi cắt đi chứ không đời nào tự rụng lấy 1 cánh - 1 đứa thiếu kiên nhẫn và thượng tôn "nhan sắc" như mềnh chỉ dùng 1 chữ để mô tả: Dai ngoách. =)) Với mềnh, muốn sống dai thì hãy như trúc, sống xanh sống khỏe sống ào ạt đến đúng trăm năm rồi lăn ra chết ngoéo đồng loạt là xong. Muốn kết quả thì cứ như mai rụng cho bằng sạch còn mỗi cái nhụy ở lại, từ trắng chuyển sang xanh - nói chung đẹp trong mọi hoàn cảnh. Hự hự, trồng cúc có cảm giác xì troét vô kể khi nhìn nó thâm đen quặt quẹo dần dần, mà phải đến khi nó chết hẳn chết đen thui thì mới lấy hạt được. ="= Mà (tỏ vẻ) bám dai vậy thôi chứ cây cúc là loại cây dặt dẹo kén chọn, nhiều nước là úng thối rễ, thiếu nước là lăn quay ra chết khô tắp lự. =))

Nói chung, trồng cúc đem lại cảm giác xì troét đến nỗi lúc nó chết queo rồi chỉ còn lưu lại cảm giác ghét bỏ khôn kể xiết, thay vì nhớ đến lúc nó xinh xắn rực rỡ. Nàm chi, nàm chi, làm vậy để làm chi??? Thà làm Lâm Đại Ngọc cầm chổi quét hoa mỗi ngày 3 bận còn đỡ xì troét hơn.

Mà nhắc Đại Ngọc, họ nhà mai là cái loại hoa rụng ngay giữa ngày xuân, người ta vẫn thấy nó rực rỡ, chỉ cô Lâm nhận ra nó đang rơi rụng. Đến cuối mùa hoa hết hoa héo người ta còn thở dài tiếc xuân, chứ rụng giữa mùa thì chỉ là cái cảnh tượng tráng lệ tuyệt trần "Hoa tạ hoa phi hoa mãn thiên, hồng tiêu hương đoạn hữu thùy liên?" Ai thương ai tiếc ai hay?

Dù xao, người không nên giống mai. Đó là 1 kiểu so sánh hông có tí cát tường nào.

Thôi mài cứ vật ra đen thui dặt dẹo nửa đời có khi còn có người tiếc mài ạ. =))))))

.

Đời người như chén rượu, uống thế nào cũng sayyyyy...



Leave a Reply

(required)

(required)

:) :blush: :D :( :(( ;)) :banh: ;) ::) =)) :)) b-) :meo1: :meo2: :meo3: :meo4: :meo5: :meo6: :meo7: :meo8: :meo9: :meo10: :meo11: more »

Bộ gõ tiếng Việt đã được bật. Bạn có thể gõ tiếng Việt không cần phần mềm trong máy.
RSS feed for comments on this post.


Copyright © Trường An. All rights reserved.